Xúc cảm Pu Ta Leng

Pu Ta Leng, đỉnh núi còn quá đỗi hoang sơ đối với phần lớn người Việt Nam :))

_DSC1831
Có lẽ nhiều người ko biết rằng đây là đỉnh núi cao thứ 2 Việt Nam, sau đỉnh Fansipan – nóc nhà đông dương.
Pu Ta Leng, đúng với cái tên của nó, đúng là cuộc chơi chỉ dành cho những huyền thoại trong làng phượt mạo hiểm.
Để lên được Pu Ta Leng có 2 đường, 1 đường Hồ Thầu đi lên – 1 đường Tả Lèng đi lên.
Đường Tả Lèng thì ko nói, có lẽ là đường dành cho phụ nữ mang thai và trẻ em. Tả Lèng có lẽ còn dễ hơn cả Cát Cát lên Fans, gần như ko có đoàn nào dốc mà phải bám cả. Đường khá thoải.
Nếu đi Tả Lèng lên, Hoàn toàn có thể ngủ duy nhất 1 đêm trong rừng :))
Đường Hồ Thầu, đây mới thực sự mới là cung đường khiếp vía mà nhờ nó, Pu Ta Leng trở thành huyền thoại :))
Đường lên Pu Ta Leng ko dài như Cát Cát, ko phải đu dây,…. Nhưng thử thách Pu Ta Leng mang đến lại chính là ở đôi vai những nhà leo núi.
Có lẽ, đường lên Pu Ta Leng không khó đến mức thành huyền thoại, nhưng đi đến được đỉnh đó thực sự phải là huyền thoại.
Cứ nhẩm tính mà xem….
Đoàn có 7 thành viên, ngoài đồ cá nhân, là còn đồ chung của đoàn, nào lều, trại, túi ngủ, thảm,…
Xuất phát từ Hồ Thầu, Lai Châu, mỗi thành viên trong đoàn mang trên vai ngót 10Kg thức ăn và đồ dùng cho 3 ngày 2 đêm tới trong rừng :)) Riêng mình được khuyến mại thêm bộ Nikon D90 3kg nữa :))
7 thành viên, nhưng chỉ có 2 người dẫn đường, mà đồng bào người Dao không khỏe và sức dẻo dai như đồng bào người HMong…. Nên mỗi thành viên lại là một porter cho chính mình và cả đoàn :))
Cứ thử tưởng tượng,
Mình đi bộ 15km đường đèo Ba Vì… thậm chí còn ko có cảm giác mỏi chân…. Nhưng đã bị đau dây chắng khớp gối trái sau ngày đầu tiên :))
1 bạn người Dao cũng bị đau khớp gối trái vì phải leo núi trong trạng thái vai mang nặng :))
Khi đứng ở rừng thảo quả, nhìn lên vách núi phía trước… cảm giác chỉ muốn nằm ngủ luôn tại chỗ, vì nó quá dốc :)) Dốc hơn rất nhiều so với Tà Xùa :))
Toàn bộ quãng đường leo từ Hồ Thầu lên, khoảng 18km, ko có nổi 1 đoạn bằng phẳng, ngay cả lúc nghỉ cũng trong trạng thái phải chân cao chân thấp :))
Mức độ dốc mà đến cái mức, vừa leo núi vừa phải vén quần lên để leo thì có thể hiểu độ dốc như nào :))
Trải nghiệm khi leo PU, nó khác leo Fans khá nhiều :))
Pu Ta Leng thì có cái gì đó hoang vu, hiểm trở, còn Fans thì là sự hùng vĩ của thiên nhiên :))
Trải nghiệm Pu mang lại mà ko ở đâu có, đấy chính là cảm giác có thể sợ đến vãi đái ra quần khi leo núi :))))
Về anh em khi leo núi, thì đúng là ko có gì để nói cả :))
Toàn dân phượt chính hiệu, nên giúp đỡ nhau quá thoải mái :)) Mà cũng chỉ sau 1 vài chặng đi cùng với nhau là như thể quen nhau lâu lắm rồi :)) Thể lực thì cứ thoải mái mà chiến thôi, ko có vấn đề gì lắm :))

_DSC1891
Mấy hôm về bận quá chưa viết report được, hôm nay rảnh ngồi viết cái cho có cái mà sau này nhớ về :))
Quên mất, còn 1 cảm giác kinh khủng nhất mà mình chưa từng trải qua :))
Đấy là việc đi rừng 4 ngày ko biết mùi tắm là gì, về phát nhảy lên xe giường nằm đắp chăn ngủ =)))) Giờ nhớ lại mới thấy những tháng ngày đầy huy hoàng và ko kém phần bốc mùi :)))))
Lên xe thì lấy chăn của nhà xe để lau chân :))))
Nguyên tắc bất di bất dịch: Đi rừng thì ko phải xoắn :))))
Hy vọng vài năm nữa, sẽ có cái trụ Inox trên đỉnh Pu Ta Leng…. Nóc nhà cao thứ 2 đông dương :))